CON ĐƯỜNG TÔI ĐI (自分の歩く道)
Ring ring ring, tiếng chuông báo thức từ chiếc điện thoại vang lên, tôi chợt tỉnh giấc sau một giấc ngủ muộn. Chỉnh chu quần áo một cách vội vã sau khi vệ sinh cá nhân, tôi vơ vội chìa khóa và lăn bánh cùng chiếc xe quen thuộc mà trong đầu còn tiếc nuối buổi tập. Thoáng qua đâu đó ở cửa kính là những hình ảnh quen thuộc: những chiếc xe máy chạy vội vã trên con đường vốn đã nhỏ, những hàng quán cóc bán bánh mì, bán xôi và đồ ăn sáng với vài người lưa thưa đứng mua. Tiếng âm thanh từ đài FM nhỏ nhẹ đang phát thông báo về tình hình dịch COVID-19 mà làm tôi chú ý. Giờ đi đâu, làm gì, gặp ai cũng chỉ thấy bàn tán xôn xao về con vi rút nhỏ bé nhưng quá nổi tiếng toàn cầu này. Ra khỏi con đường làng ngoằn ngoèo chật chội, tôi lao vút xe trên con đường rộng rãi mà chợt nhận ra rằng: đường phố thật vắng vẻ. Liếc nhìn đồng hồ mới thấy hôm nay mình đi làm sớm mà cứ tưởng muộn; trong đầu tôi chợt hiện ra câu hỏi: tại sao mình đi trên con đường này và nó sẽ đưa mình đến đâu?
Con đường tôi đang đi thật đẹp và thơ mộng. Những hàng cây cau vua cao vút thân thẳng đứng sừng sững ở giữa, xen kẽ là những cây hoa giấy được cắt tỉa cẩn thận đang trổ hoa. Những bông hoa trắng, đỏ lấp ló trong những tán lá màu xanh như đang thẹn thùng với nắng. Ánh nắng buổi sáng chiếu xiên qua những kẽ lá xuống mặt đường sạch bóng không một chút bụi. Tầng dưới nữa là những bụi dâm bụt cũng được cắt tỉa thành những hình tròn. Những bông hoa màu vàng và đỏ nở to nhô ra khỏi tán lá. Rồi những hàng hoa loa kèn màu trắng được trồng sát phía ngoài và mỗi khi xe đi qua là những bông hoa rung rinh rung rinh thật ngộ. Cạnh đó là những bụi cây ngũ sắc đang có vài chú ong bay qua bay lại. Cuối cùng là những thảm cỏ tăm xanh mướt phủ hết những phần đất trống. Lưa thưa là vài tảng đá kiểu hình non bộ như phối cảnh thêm cho con đường.
Đi thêm chút nữa là đến một cây cầu thật đẹp với điểm nhấn là hai hàng hoa giấy ở hai bên. Đến mùa là một sắc hoa đỏ đô rực rỡ xen kẽ lác đác một chút hoa màu trắng tinh khôi như những đồ trang sức tô điểm thêm cho cây cầu. Qua cầu là một hàng cọ rất cao ở giữa. Những chiếc lá cọ xòe rộng tán như những chiếc ô khổng lồ che bóng mát cho cả con đường. Trên thân cọ là vô số những cây dương xỉ sống cộng sinh với những chiếc lá bé xíu như làm cho hàng cọ thêm tuổi. Xen kẽ cạnh những gốc cọ là những bụi hồng tiểu muội. Hoa nho nhỏ nhưng dày đặc và nhìn từ xa thì rất đẹp. Hai bên đường là nhiều loại hoa trồng theo mùa. Tôi cũng không biết đấy là hoa gì nhưng nhìn lạ mắt với đủ màu sắc. Hoa thì màu hồng phấn, hoa thì màu đỏ, rồi cả vàng, trắng nữa. Chỉ có loại hoa hồng và loại hoa màu tím thì tôi nhận ra là cẩm tú cầu.
Con đường tôi đang đi còn rất dài, nhưng nơi tôi muốn đến đã hiện ra trước mắt. Đó là 2 tòa nhà 4 tầng được thiết kế rất hiện đại, kết nối trong một khuôn viên rộng rãi và nhiều cây xanh. Anh bảo vệ quen thuộc đang đứng ở cổng với nụ cười chào trên môi, và khi tôi cũng chào lại bằng một động tác gập người theo phong cách Nhật Bản thì trước mắt tôi đã hiện ra dòng chữ: “Trường Đại học Y khoa Tokyo Việt Nam”. Đó chính là điểm đến trên con đường tôi đi.
Trường Đại học Y khoa Tokyo Việt Nam
Mỗi một con đường đi sẽ đưa chúng ta đến một điểm đến theo nghĩa đen. Nhưng điểm đến không chỉ đơn thuần là một phạm trù nhỏ bé về mặt địa lý. Tôi nghĩa rằng mỗi “con đường” chúng ta đi là mỗi sự lựa chọn và nó sẽ đưa chúng ta đến mỗi mục đích khác nhau trong cuộc sống. Có một nhân vật nổi tiếng mà tôi cũng không nhớ rõ tên một cách đầy đủ vì tên ngài quá dài, nói rằng: “Bạn sẽ không làm được điều gì nếu bạn không có mục đích, và bạn cũng sẽ không làm được điều gì to lớn nếu mục đích của bạn nhỏ bé và tầm thường”.
Vậy các bạn sinh viên THUV ơi, hãy đặt ra cho mình những mục đích sống thật tốt, thật đẹp, thật ý nghĩa và hãy chọn cho mình một “con đường” thông thái nhất để đạt được mục đích đó nhé. Và một trong những “con đường” đó là con đường dẫn đến THUV. Một ngôi trường y khoa hiện đại theo phong cách Nhật Bản sẽ chắp cánh cho các bạn những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ, nơi là những ký ức đẹp của một thời sinh viên, nơi trang bị cho các bạn những kiến thức chuyên sâu về các ngành học để các bạn có thể vững bước vào cuộc sống. Chúc các bạn thành công trên con đường mà các bạn đã lựa chọn!
Nguyễn Trọng Nghĩa
Giới thiệu tác giả
Thầy Nguyễn Trọng Nghĩa hiện đang công tác tại Khoa Điều dưỡng, Trường Đại học Y khoa Tokyo Việt Nam. Thầy tốt nghiệp thạc sỹ chuyên ngành Điều dưỡng năm 2009 và nhận bằng Bác sĩ Y học dự phòng năm 2019 tại Đại học Y Hà Nội. Trong lĩnh vực giảng dạy Điều dưỡng, thầy đã có 12 năm kinh nghiệm. Trong năm 2020, thầy tham gia giảng dạy các môn Chăm sóc sức khỏe trẻ em, chăm sóc người bệnh mạn tính. Thầy là người rất vui vẻ và hòa đồng với sinh viên.
|
TUYỂN SINH 2024
Hãy liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ - tư vấn.
Hotline: 0869 809 088
Email: tuyensinh@tokyo-human.edu.vn
Hẹn gặp lại các bạn tại THUV.