TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ KHI LÀM VIỆC TẠI NHẬT

Kể từ ngày đặt chân đến Nhật Bản đã tròn 5 năm, một quãng thời gian không phải là ngắn, cũng không phải là quá dài, nhưng với tôi, đó là những tháng ngày có lẽ là đáng nhớ nhất trong cuộc đời.

   Khi đi chẳng mang trong mình lý tưởng cao đẹp như Paven trong “Thép Đã Tôi Thế Đấy” của Ostrovsky, của Đặng Thùy Trâm hay Nguyễn Văn Thạc…

 …. chỉ đơn giản đi là muốn thay đổi môi trường, thay đổi không khí làm việc ngày nào cũng lặp đi lặp lại một cách nhàm chán, là để thỏa trí bản thân “ thích là làm”, muốn tìm một cái gì đó mới mẻ, có sức hút hơn, chứ chẳng hề có suy nghĩ cao cả làm gì cho ai hay sau này về để cống hiến gì cho y học nước nhà…

   Để nói về kỉ niệm đáng nhớ ở Nhật thì có quá nhiều trải nghiệm, kỉ niệm đáng nhớ, trong đó có một kỉ niệm có lẽ cả đời tôi sẽ không bao giờ quên.

   Đó là vào một ngày đẹp trời giữa tháng tư, mùa của những bông hoa Anh đào đang nở rộ, vào cuối tuần mọi người thường cùng gia đình đi ngắm hoa và thưởng thức tiệc nướng vui vẻ cùng gia đình.

  Hôm đó là ngày làm việc vào cuối tuần, sau khi chuẩn bị bữa sáng cho một bệnh nhân khoảng ngoài 60 tuổi, ông bị ung thư tiền liệt tuyến có di căn phổi.

  Ông có nói với tôi rằng, hoa Anh đào (Sakura) năm nay đẹp quá, ông muốn ra ngoài ngắm hoa một lát, có thể đỡ ông ra ngoài ngắm hoa được không.

 

   Tôi đỡ ông ra ngoài, cùng nói chuyện và ngắm hoa, ông nói rằng: hi vọng rằng sau này các bạn trẻ có thể tìm ra nhiều loại thuốc mới, nhiều phương pháp điều trị mới để có thể giúp cho những bệnh nhân còn trẻ không may bị mắc ung thư, bệnh hiểm nghèo, giúp họ sống khỏe mạnh, vui vẻ…vì họ còn quá trẻ, họ còn có quá nhiều ước mơ đang còn dang dở, đằng sau họ còn có con cái, gia đình…

    Ngày hôm sau là cuối tuần, ngày nghỉ của tôi. Khi tôi đi làm lại vào sáng thứ hai, tôi được mọi người nói lại là ông đã ra đi vào đêm hôm đó, và gửi cho tôi một dòng thư cảm ơn đựng trong một chiếc bì thư nhỏ màu trắng, được viết với những nét chữ không được tròn trịa “ありがとう” (“Arigato” – Nghĩa là “Cảm ơn bạn!”).

   Sự ra đi của ông làm tôi rất buồn, nhưng cũng thấy thật may vì đã giúp ông thực hiện được tâm nguyện cuối cùng. Dẫu biết rằng, ai rồi cũng chẳng thể tránh được khỏi vòng luân hồi Sinh – Lão – Bệnh – Tử, nhưng có những người còn quá trẻ, ước mơ của họ mới chỉ bắt đầu, đằng sau họ còn rất nhiều những câu chuyện…đang chờ họ viết tiếp.

   Qua câu chuyện trên, tôi cũng muốn nhắn nhủ với các bạn đã, đang và sẽ làm công tác y tế. Dù bận rộn, vất vả nhưng hãy dành thời gian giao tiếp và lắng nghe bệnh nhân, có thể bệnh không khỏi nhưng phần nào sẽ giúp tinh thần họ trở nên tốt hơn.

   Một điều nữa là khi còn trẻ hãy sống lành mạnh, hãy không ngừng học hỏi và cho đi, đừng chờ đợi, hãy ra sức thực hiện ước mơ của mình. Bạn muốn làm điều gì, cho ai, hãy làm ngay bây giờ, vì thời gian không chờ đợi ai cả.

   Chúc các bạn thành công!

Nguyễn Văn Hiếu

Giới thiệu tác giả

Thầy Nguyễn Văn Hiếu hiện đang công tác tại Khoa Điều dưỡng –  Trường Đại học Y khoa Tokyo Việt Nam. Thầy có kinh nghiệm 4 năm làm việc tại các bệnh viện Việt Nam và 5 năm làm việc tại Bệnh viện Joban tỉnh Fukushima – Nhật Bản.

THÔNG TIN TUYỂN SINH 2020

TUYỂN SINH 2024

Bạn đang chưa biết lựa chọn ngành nào ?
Hãy liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ - tư vấn.
Hotline: 0869 809 088
Email: tuyensinh@tokyo-human.edu.vn

Hẹn gặp lại các bạn tại THUV.